Thứ Tư, 30 tháng 4, 2014

Giới Lộ Hành - Tào Tháo (Nhân dịch "Tào Tháo - Thánh nhân đê tiện")

Trong Tiểu thuyết Lịch sử “Tào Tháo – Thánh nhân đê tiện” Vương Hiểu Lỗi đã căn cứ vào các cứ liệu lịch sử để mô tả lại một cách chân thực nhất con người với nhiều mặt tính cách của Tào Tháo. Có những chuyện về Tào Tháo ta đã rất quen trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, nhưng tác giả không tìm thấy cứ liệu lịch sử, thì hoàn toàn không cho vào tác phẩm của mình. (Ví như chuyện Tào Tháo dâng dao thất bảo cho Đổng Trác – một tình tiết những ai đọc Tam Quốc Diễn Nghĩa đều rất nhớ khi nói đến Tào Tháo) Bên cạnh đó một thi nhân Tào Tháo – mà Văn học sử Trung Quốc đánh giá ông và các con Tào Phi, Tào Thực (Tam Tào) rất cao trong Kiến An Văn học – cũng được tác giả rất chú ý. Nhiều bài thơ của Tào Tháo cũng được nhắc đến trong “Tào Tháo – Thánh nhân đê tiện”.
Bài “Giới Lộ Hành” của Tào Tháo, được tác giả nhắc đến sau khi Tào Tháo cùng các vị mục thú khởi binh thảo phạt Đổng Trác và thua trận ở Huỳnh Dương. Trong bài thơ ấy Tào Tháo đã nhắc lại chuyện từ khi Hà Tiến nhậm quyền mà bất tài nhu nhược dẫn đến bản thân bị giết, vua (Lưu Biện) cũng bị hại, rồi Đổng Trác chuyên quyền, sau lại đốt phá Lạc Dương và dời đô sang phía tây đến Trường An.


Nhân dịch lại bài thơ theo lối thơ lâu lắm không có ai làm (Song thất lục bát), kính chư quân phủ chính:

惟漢二十世,所任誠不良。
沐猴而冠帶,知小而謀强。
猶豫不敢斷,因狩執君王。
白虹為貫日,己亦先受殃。
賊臣持國柄,殺主滅宇京。
覆帝王業,宗廟以燔喪。
播越西遷移,號泣而且行。
瞻彼洛城郭,微子為哀傷。

Duy Hán nhị thập thế;   
Sở nhậm thành bất lương.
Mộc hầu nhi quan đới;  
Tri tiểu nhi mưu cường.
Do dự bất cảm đoạn;     
Nhân thú chấp quân vương.
Bạch hồng vi quán nhật;               
Kỷ diệc tiên thụ ương.
Tặc thần trì quốc bỉnh;  
Sát chủ diệt vũ kinh.
Đãng phúc đế vương nghiệp;     
Tông miếu dĩ phần tang. (táng)
Bá việt tây thiên di;        
Hiệu khấp nhi thả hành.
Chiêm bỉ Lạc thành quách;
Vi Tử vị ai thương.

Dịch thơ:

Kìa đời thứ hai mươi Hán thất;
Kẻ trọng thần rõ thật tệ thay.
Đười ươi mặc áo mũ người;
Mưu toan thì lớn trí thời được bao.
Do dự mãi không sao dám quyết;
Để gian tà giữ bắt quân vương.
Mống mây mờ mịt thái dương;
Còn mình thì đã tai ương chịu đầu.
Đứa tặc thần nắm thâu quyền nước;
Giết chúa rồi bạo ngược thần kinh.
Đế vương cơ nghiệp tan tành;
Muôn đời tông miếu cũng thành tro bay.
Xa xôi vội sang tây dời đổi;
Dân oán than theo mỗi bước đi.
Lạc Dương thành quách xem kia;
Đớn đau Vi Tử nay thì khác đâu!

(CHĐ)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét